Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Do-thái đã tin nơi Ngài rằng: "Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự thật, và sự thật giải thoát các ngươi". Họ thưa lại Người: "Chúng tôi là con cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao ông lại nói "Các ngươi sẽ được tự do"?". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên nô lệ không ở mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự. Ta biết các ngươi là con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập vào lòng các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các ngươi, các ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi". Họ đáp lại: "Cha chúng tôi chính là Abraham!" Chúa Giêsu nói: "Nếu thực các ngươi là con cháu Abraham, thì các ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các ngươi đang tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên Chúa. Điều đó Abraham đã không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các ngươi!" Họ lại nói: "Chúng tôi không phải là những đứa con hoang! Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!" Chúa Giêsu nói: "Nếu Thiên Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
Khởi đầu đoạn Tin mừng cho chúng ta nhìn lại lời của Chúa Giêsu: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ của tôi”. Với câu nói này, Chúa Giêsu không những nói với những người Do Thái ngày xưa tin vào Chúa, mà ngày nay Chúa cũng đang nói với từng người chúng ta.
Nhưng tại sao chúng ta “phải ở lại trong lời của Chúa”? Ơ lại trong lời của Chúa, bởi vì: giữa cuộc đời ba chìm bảy nổi chín lênh đênh, giữa cuộc đời đầy dẫy những gian nan thử thách, Lời Chúa sẽ gìn giữ chúng ta khỏi những cái xấu đang rình rập, sẽ là nguồn sức mạnh cho chúng ta sống tốt, sống mạnh và sống vững chắc hơn. Rồi trên con đường đi về nước Trời, Lời Chúa chính là lương thực nuôi dưỡng linh hồn chúng ta.
Nhưng làm sao ta biết được mức độ ở trong Lời Chúa của mình? Chỉ cần xét xem lòng mến đối với Chúa như thế nào sẽ biết được mức độ ở trong Lời Chúa của ta ra sao! Điều đó được thể hiện qua thái độ, tâm tình của mỗi người đối với Lời Chúa. Khi yêu mến Chúa, ta sẽ tuân giữ lời của Chúa, và khi tuân giữ lời Chúa, đó là bằng chứng cho lòng yêu mến Chúa của ta.
Tin Mừng còn thuật lại lời quả quyết của Chúa Giêsu: “Lời Chúa là chân thật và sự thật sẽ giải phóng các ông”. Mặc dù, đây là những người đã bắt đầu có niềm tin vào Chúa Giêsu, thế nhưng, khi nghe Người nói như thế, họ tức giận, vì với niềm tự hào là dòng dõi Abraham, họ không làm nô lệ ai bao giờ. Vậy, cần gì đến sự giải phóng! Nhưng họ đã hiểu sai lời của Chúa Giêsu.
Không phải Abraham làm cho họ tự do, nhưng tự do của họ trước mặt Thiên Chúa là sự sạch tội. Như vậy, ai phạm tội là đang làm nô lệ. Khi phạm tội là đang xua đuổi Chúa ra khỏi lòng mình, là xúc phạm đến sự thánh thiện của Chúa, là phản bội lề luật do chính Chúa truyền ban; nhưng thay vào đó là đang rước quỷ thần Satan vào lòng mình.
Chắc hẳn chúng ta còn nhớ đến câu chuyện đứa con hoàng đàng, từ địa vị làm con, mà còn là con cưng trong gia định; thế nhưng, chỉ vì từ chối tình thương của cha, mà anh ta đã phải rơi vào thân phận làm đầy tớ đi chăn heo cho người ta. Và mỗi khi chúng ta phạm tội cũng là một tình trạng như vậy, thậm chí còn tệ hơn nữa.
Vì thế, chúng ta cùng xin Chúa cho mỗi người luôn biết chạy đến với Chúa Giêsu, chạy đến với lời của Chúa, để mỗi người được tẩy sạch tội lỗi hầu xứng đáng trở nên con cái của Chúa. Xin Chúa củng cố và thêm niềm tin, để chúng ta luôn vững tin vào Chúa và vững tin vào lời của Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn