Vài ngày sau, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà, dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ. Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng. Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt: “Này con, con đã được tha tội rồi.” Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng: “Sao ông này lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa?” Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: “Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy? Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: ‘Con đã được tha tội rồi’, hai là bảo: ‘ Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi’, điều nào dễ hơn? Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giê-su bảo người bại liệt,- Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà!” Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: “Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ!”
Câu chuyện hôm nay thật cảm động. Chúa Giêsu vừa tha tội cho một người bại liệt do những người thân của anh đem đến vừa chữa bệnh cho anh.
1. Chúa Giêsu tha tội.
Sách Giáo lý chung đã gọi: Tội là một sự xúc phạm đến Thiên Chúa: Tội chống lại tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta và đưa trái tim chúng ta lìa xa khỏi tình yêu đó. (Số 1850).
Tội làm tổn thương bản tính con người và vi phạm đến tình liên đới nhân loại. (Số 1849)
Và đều kinh khủng nhất là: Tội làm cho con người phải chết.
Chính vì thế mà trước khi chữa lành bệnh tật cho con người Chúa đã tha tội cho con người trước để họ được giao hoà lại với Thiên Chúa và với anh em đã. Đây là việc cần thiết và phải làm trước vì bệnh tật là gì nếu không phải là làm cho con người có nguy cơ phải chết. Chính vì thế mà trước khi chữa bệnh Chúa Giêsu đã làm một việc mà chỉ có Thiên Chúa mới làm được. Đây là một hồng ân của tình thương.
Truyện kể lại một lần kia có một bà mẹ có đứa con phạm tội. Tội nặng đến độ bị kết án tử hình. Nghe nói vua Napoléon là người có lòng độ lượng, bà đã đích thân đến gặp Hoàng đế để xin Hoàng đế đại xá cho con mình.
Hoàng đế nói cho bà biết con bà phạm tội lần thứ hai, tội đáng chết chứ không tha được.
Bà mẹ đáp:
- Tâu Hoàng Thượng, tôi không xin sự công bình, tôi chỉ xin lòng thương xót của Ngài.
Nghe bà nói thế nhà vua Vua liền phán:
- Được, vì bà mà ta tỏ lòng thương xót”. Và con bà được tha tội chết.
Con người phạm tội là xúc phạm đến Thiên Chúa. Nếu Thiên Chúa không tỏ lòng thương xót thì chẳng có cách nào con người thoát khỏi án tử.
2. Chúa chữa bệnh.
Người bất toại trong bài Tin Mừng hôm nay là người hoàn toàn mất hết khả năng di chuyển. Nhất cử nhất động đều phải nhờ vào tình thương của người khác.
Đứng trước hành động của những người vì yêu thương mà cố gắng người bại liệt để anh có thể được gần Chúa, Chúa cảm thấy "Mủi lòng". Lòng thương xót của Chúa bùng lên và Chúa đã thực hiện một phép lạ vì "Thấy họ có lòng tin như vậy". Thật là cảm động. Chúa Giêsu chẳng bao giờ chịu thua con người về tình yêu thương. Con người mà còn biết thương nhau thì làm sao mà Thiên Chúa có thể làm ngơ. Thế là người bại liệt được hưởng cả Tình thương của cả Thiên Chúa lẫn loài người. Thật là một hạnh phúc quá lớn đối với anh.
Đây là những lời cuối cùng của Steve Jobs - người sáng tạo ra Iphone Apple - chấn động cả thế giới.
"Tôi đã đạt đến tột đỉnh của thành công. Trong con mắt người khác, cuộc đời tôi là một biểu tượng của thành công. Tuy vậy phía sau của công việc tôi có rất ít niềm vui. Tài sản của tôi cuối cùng cũng bình hoá với tôi. Trong lúc này trên giường bệnh viện, hồi tưởng về cuộc đời, những lời khen ngợi, tự cao, tự hào về tài sản nhưng tôi cảm thấy thật vô nghĩa trước tử thần, cái chết.
Trong bóng tối, khi nhìn ánh đèn màu xanh và tiếng ồn ào của máy dưỡng khí, tôi cảm nghiệm được những hơi thở của tử thần rất gần kề. Bây giờ tôi mới hiểu thấu, nếu một lần bạn đã có tiền đủ cho cuộc đời của bạn, bạn hãy đeo đuổi một mục đích khác không liên quan đến tiền bạc. Nên tìm một điều gì quan trọng hơn. Ví dụ như là lịch sử tình yêu nhân loại, nghệ thuật, ước mơ tuổi thơ… Đừng làm nô lệ cho vật chất, giàu sang, vì nó sẽ biến bạn thành một người yếu ớt như tôi.
Thượng Đế tạo dựng chúng ta để cảm nghiệm được tin yêu trong tim, chứ không phải những ảo tưởng về tiền tài, danh vọng như tôi đã làm trong suốt cuộc đời nhưng không thể đem theo với tôi được. Tôi có thể mang theo được những kỷ niệm của yêu thương. Đây mới chính là sự giàu sang sẽ có thể đồng hành với bạn, là sức mạnh, ánh sáng soi sáng cho bạn tiến tới. Tình yêu có thể đi hàng ngàn cây số và chính vì thế cuộc đời không có giới hạn. Đi, tiến đến nơi mà bạn muốn, Cố gắng lên để đạt được những mục đích. Tất cả là ở trong tim và trong lòng bàn tay của bạn.
Cái giường nào đắt giá nhất trên đời? Đó là giường bệnh viện, vì nếu có tiền, bạn có thể mướn tài xế lái xe cho bạn, nhưng không thể dùng tiền để thuê người mang bệnh cho bạn. Mất tài sản mình có thể tìm lại được, có một cái khi đã mất thì không thể tìm lại được: sự sống. Dù đang ở giai đoạn nào trong cuộc đời, cuối cùng, tất cả phải đối diện khi bức màn sự sống kéo xuống. Làm ơn hãy nâng niu và nhận thức được giá trị tình yêu gia đình, tình yêu bạn đời và tình yêu bạn hữu, gìn giữ sức khỏe cho bạn và chăm sóc đồng bào của bạn."
Thật khó có những lời nào cảm động và thật đến độ "tàn nhẫn" như thế.
Vâng: "Hãy nâng niu và nhận thức được giá trị tình yêu gia đình, tình yêu bạn đời và tình yêu bạn hữu, gìn giữ sức khỏe cho bạn và chăm sóc đồng bào của bạn."
Hãy tin vào Tình yêu của Thiên Chúa ví tên gọi của Ngài là TÌNH YÊU.