4“Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? 5Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. 6Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó”. 7Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.
8“Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được? 9Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm đuợc đồng quan tôi đã đánh mất”. 10Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối”. Đó là Lời Chúa.
Suy niệm:
Theo các sách Tin Mừng, có một trong những định nghĩa về Đức Giêsu là: “Người đón tiếp kẻ tội lỗi”.Đây là một mặc khải kỳ lạ của Thiên Chúa.Qua ví dụ “Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất?
Sự tính toán của Thiên Chúa không theo cách tính của ta. Chúng ta luôn luôn chú ý đến số lượng. Còn đối với Chúa, “một” cũng bằng “chín mươi chín” !!!
Mỗi con người đều có một giá trị cao quý.
Sự tôn trọng của Thiên Chúa đối với mỗi con người chúng ta thật là kỳ diệu!
Nhờ tư tưởng, con nhắc gọi trong tâm hồn con những tên tuổi của biết bao người con mới gặp gỡ, như ông A...; bà B...; Cô C...; Em trai X...; Em gái Y...
Mỗi người trong họ đều được Chúa yêu thương.
“Để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất”.
Con chiên lạc đó, tôi nhìn coi! Rõ ràng nó trốn đi, rồi đã bị lạc mất! Nhưng trong tư tưởng của người mục tử, ông luôn luôn nghĩ tới nó. Không có gì quan trọng hơn nó!
Chúng ta có một Thiên Chúa như thế đó! Một Thiên Chúa luôn tiếp tục nghĩ đến kẻ ‘lìa bỏ’ Người. Một Thiên Chúa yêu thương những kẻ ‘không’ yêu mến Người. Một Thiên Chúa ‘đi tìm kiếm’ “những đứa con bỏ Người ra đi”. Con chiên đã khiến Thiên Chúa phải băn khoăn lo lắng! Liệu tôi có mang thân phận con chiên ấy không?
Ở đây, Ta gặp được “hình ảnh” tuyệt đẹp: dừng lại lâu hơn để chiêm ngắm! “Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai.”
Một người chăn chiên sung dướng tươi cười, hớn hở nhảy mừng, reo vui. Chính Thiên Chúa được giới thiệu cho ta như thế đó!
Thiên Chúa nói: “Anh em hãy chia vui với tôi” “Niềm vui của Thiên Chúa” chính là gặp lại được con cái mình đã mất.
Trên trời... vui mừng biết bao!
Thiên Chúa nói: Ai đến chia vui với tôi .
Chỉ một người tội lỗi hoán cải! Một người thôi, cũng có một tầm quan trọng quá mức đối với Thiên Chúa. Không gì có vẻ đáng kể hơn “người đó”.
Chúa đã ra đi kiếm tìm nó. Phần con thì sao? Con có luôn thao thức quan tâm tới việc cứu rỗi con người như Chúa không? Con có một tâm hồn như Chúa, Vị Thừa Sai, được sai đi khắp nơi, để cứu vớt những gì đã hư mất... không?
“Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được?”
Chỉ mình Luca tường thuật cho ta dụ ngôn liên hệ đến “phụ nữ” trên đây, nhấn mạnh thêm cùng một ý, nhưng dưới một hình ảnh khác: người phụ nữ chăm chỉ cần mẫn: “thắp đèn”... “quét nhà”... “moi móc tìm kiếm”!
Tôi cũng là một tội nhân như mọi người tội lỗi khác, tôi cũng được Thiên Chúa yêu thương tìm kiếm ân cần nhiệt tình như thế!
Lạy Chúa, chúng con chỉ là những tội nhân phản nghịch cùng Chúa, nhưng Chúa vẫn ân cần chăm nom săn sóc và tìm kiếm, bảo bọc che chở chúng con! Chúng con phải yêu mến Chúa thế nào để đền đáp lại tình thương của Chúa!?
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn