“Thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên. Người mở miệng dạy họ rằng: “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp. Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an. Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng. Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương. Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa. Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.” Đó là Lời Chúa.
Suy niệm:
Hôm nay chúng ta bước vào tháng 11, tháng Giáo Hội dành riêng để tưởng nhớ và cầu nguyện cho các linh hồn. Thế nhưng Giáo Hội lại dành ngày đầu tiên trong tháng để mừng Các Thánh Nam Nữ. Vì sao Giáo Hội thiết lập ngày lễ trọng này ngay trong ngày đầu tháng dành riêng để cầu nguyện cho các linh hồn đã qua đời? Dĩ nhiên, không phải để tôn vinh các thánh, giờ đây vì các ngài đã được tham dự trọn vẹn vào vinh quang của Thiên Chúa, và mọi sự tôn vinh của loài người chúng ta không thêm bớt gì cho vinh quang của các ngài. Lễ này Giáo Hội muốn dành cho chúng ta, những người đang đi trên con đường lữ thứ!
Các mối phúc trong bài Tin Mừng theo thánh sử Mátthêu chúng ta vừa nghe là con đường nên thánh. Con đường này chính Chúa Giêsu đã mở ra và mời gọi chúng ta bước theo. Ngài mời gọi chúng ta tín thác vào Thiên Chúa với tâm hồn nghèo khó và hiền lành, với lòng khao khát sự công chính. Trong tương quan với tha nhân, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta có lòng thương xót, cảm thông nỗi đau của người khác, có tâm hồn trong sạch, ngay thẳng và chân thành, có tinh thần xây dựng hòa bình và công bằng xã hội.
Là Kitô hữu, mỗi người chúng ta đều được mời gọi nên thánh: “Các con hãy nên trọn lành như Cha trên trời là Đấng trọn lành” (Mt 5,48). Nên thánh là lắng nghe Lời Chúa, là trung thành đáp lại và mau mắn thực thi thánh ý Ngài trong giây phút hiện tại. Nên thánh là yêu mến cuộc sống mà Chúa tặng ban. Nên thánh là ra khỏi cái tôi hẹp hòi của mình, để sống quảng đại nhân ái với tha nhân như lời Chúa dạy, là để cho tình yêu Chúa thúc đẩy và hướng dẫn toàn bộ cuộc sống.
PHAN-XI-CÔ THÀNH AT-SI (Phanxico Assise) là con một người giàu có danh giá ở thành Át-si. Một hôm đi nhà thờ dự lễ, tình cờ nghe một vị linh mục gảng một bài về Tám Mối Phúc Thật, Phan-xi-cô rất tâm đắc với câu nói của Chúa: “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”. Từ hôm ấy, Phan-xi-cô thường suy nghĩ phải sống thế nào để thực thi ý Chúa, và trở thành một người nghèo thực sự? Rồi một ngày nọ, anh quyết định sống siêu thoát và từ bỏ để hoàn toàn tin cậy vào Chúa quan phòng. Anh bán tất cả gia sản của cha, rồi đem phân phát cho người nghèo khổ bệnh tật. Hành động của Phan-xi-cô đến tai người cha làm ông nổi giận. Ông đã đến thu hồi tất cả những gì còn lại và không nhận Phan-xi-cô làm con nữa. Hôm ấy anh đã cởi bỏ các thứ quần áo giầy dép quí giá đang mang trên người và ra đi với hai bàn tay trắng. Anh viết trong nhật ký: “Bây giờ tuy không còn có cha ở trần gian, nhưng tôi vẫn luôn có Cha Trên Trời hằng thương yêu tôi”. Từ hôm đó anh được hoàn toàn tự do đi theo lý tưởng đã lựa chọn, là từ bỏ mọi sự, trở nên nghèo khó vì Nước Trời”. Ban ngày anh mặc quần áo vải thô, chân không giày dép đi qua các đường phố và làng mạc để khất thực. Tối đến, anh lại thức khuya để đọc Thánh Kinh, cầu nguyện và dùng dây da tự đánh vào người hãm mình phạt xác. Anh đã được Chúa Giê-su cho in năm dấu thánh trên hai bàn tay bàn chân và cạnh sườn để nên giống Người. Anh đã thực hành theo Lời Chúa dạy trong Tin Mừng hôm nay: “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”. Lối tu luyện khổ hạnh của anh đã được Giáo Hội công nhận và dòng “Anh em hèn mọn” do anh sáng lập đã được nhiều người đến xin gia nhập và trở thành một dòng tu lớn trong Giáo Hội. Sau khi qua đời, anh được Hội Thánh phong hiển thánh tức là thánh Phan-xi-cô Át-si, hoặc Phan-xi-cô khó khăn hay Phan-xi-cô Năm Dấu.
Lạy Chúa, Chúa là Đấng Thánh, là nguồn mọi sự thánh thiện, xin giúp chúng con biết chuyên chăm lắng nghe và thực hành Lời Chúa, để khi càng bước theo Chúa trên đường trọn lành, chúng con càng khám phá ra sự thánh thiện nhiều dáng vẻ và đa dạng của Chúa nơi những người xung quanh. Amen
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn