Suy Niệm:
Trong mắt các thượng tế và kỳ mục,Đức Giê-su là một con người mạt hạng cùng đinh, lại giảng dạy điều phi thường, cao cả, lại thực hiện những việc kỳ diệu, lạ lùng…Bởi vậy, họ hỏi Người: “Ông lấy quyền nào mà làm những điều này? Ai đã ban quyền ấy cho ông?”. Họ vẫn hiểu được rằng chỉ có Người của Thiên Chúa mới có thể nói và làm những điều kỳ diệu như thế, nhưng họ không muốn tin Đức Giê-su là Người của Thiên Chúa sai đến. Bởi không lẽ Đấng Thiên Sai, Người của Thiên Chúa lại hèn mọn, tầm thường đến như thế sao!
Bệnh của những con người kiêu căng: Không dễ gì chấp nhận ai hơn mình. Không dễ gì cúi xuống, xót thương cảm thông, phục vụ. Không dễ gì chung đụng, xen lẫn, hòa nhịp với đám bần dân cùng đinh khốn khổ… Bệnh này cho tới nay vẫn còn. Và đáng tiếc là vẫn còn nơi những con người mang sứ vụ của Chúa Giê-su, nơi mỗi chúng ta, những Ki-tô hữu. Từ chỗ kiêu căng, trọng mình khinh người, chúng ta đã trở nên vô cảm hồi nào không hay biết. Sự vô cảm ấy đã thành chuyện thời sự thật là đáng tiếc vì đi ngược đường với Chúa Giê-su, và đi về phía đồng bọn với các thượng tế và kỳ mục, biệt phái luật sĩ…
Xin nhớ cho rằng: những cử chỉ nhỏ biểu lộ một tình yêu lớn. Một cung cách nhỏ tỏ bày một sự trân trọng lớn. Những người nghĩ mình là cao trọng thường quên thực thi những cử chỉ, cung cách nhỏ ấy. Thật đáng tiếc. Một cái cúi xuống chào hỏi. Một lần viếng thăm. Một chút tận tình. mà cũng không thực hiện được, thì làm gì nói chuyện noi gương Con Thiên Chúa mà cúi mình xuống trên dân Người. Chúng ta hãy cố gắng học tập theo gương Chúa Giê-su: yêu thương, phục vụ.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sống khiêm nhượng, chân thành và nhạy bén, để nhận ra Chúa,yêu thương và phục vụ Chúa nơi những người bé nhỏ. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn