Suy Niệm:
Hôm nay, chúng ta bước vào thứ hai sau Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng.Các bài đọc Thánh Kinh được tuyển chọn nhằm trình bày cho ta những tư tưởng “đợi chờ”.
Trước Đức Giêsu,người ta đã chờ đợi, ngóng trông một Đấng cứu thế.
Đức Giêsu đến đáp ứng thỏa đáng và thanh luyện sự ngóng trông này.
Ngày nay chúng ta luôn mong đợi thực hiện trọn vẹn ơn cứu độ, hạnh phúc Nước Trời. Hàng triệu người luôn chờ đợi, vì chưa gặp được Đức Kitô, không biết Người hiện diện, không rõ những gì Người có thể mang đến cho họ.
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người
Không phải Chúa đã lựa chọn cuộc gặp gỡ này, khi Chúa vào thành. Nhưng người đó tự nguyện tìm đến với Chúa một cách bất ngờ và đột ngột, không ai biết trước! Tuy nhiên, do ơn thiêng, Thiên Chúa đã hiện diện trong tâm hồn ông để thôi thúc ông bước tới.
“Một viên Đại đội trưởng thuộc đoàn quân xâm lược Rôma”. Ở Palettina người ta coi thường người Rôma. Đó là một người dân ngoại, kẻ áp bức. Khi thấy họ qua đường, người ta thường quay mặt đi.
Do đó, người dân ngoại này ước muốn, trong đợi chờ... Ông ta đến với Đức Giêsu.
Những người dân ngoại và tất cả những kẻ chưa khám phá ra đức tin, đôi khi lại tốt hơn chúng ta. Người lính Rôma này có thái độ tế nhị đáng cảm phục; không những không ghét bỏ người đầy tớ của mình, mà lại yêu quý và tìm tới Chúa để cứu giúp nó!
“Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con lành mạnh”.
Đó là một thái độ đức tin! Đức Giêsu nhận ra ngay. Đó không phải là một lời xin kiêu căng, có tính yêu sách, đòi hỏi, muốn áp đặt. Ông ta tỏ ra hoàn toàn thấp kém. Ông chỉ nêu lên trường hợp của mình.
Lạy Chúa, xin ban cho con thái độ khiêm hạ của viên Đại đội trưởng.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn