31Một hôm, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: "Khi Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. 32Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê. 33Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái. 34Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: "Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. 35Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; 36Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm nom; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến thăm". 37bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; 38có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? 39Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến thăm đâu?" 40Để đáp lại, Đức Vua sẽ bảo họ rằng: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy". 41Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng: "Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. 42Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống; 43Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm nom". 44Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc là trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu?" 45Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy". 46Thế là họ sẽ ra đi, bọn này để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính, để hưởng sự sống muôn đời". Đó là Lời Chúa.
Suy Niệm:
Bài Tin Mừng cho ta biết: về cuối đời chúng ta sẽ bị xét xử về tình yêu. Cụ thể là những việc bác ái chúng ta có thể làm được mà đã bỏ qua, và những việc chúng ta đã làm cho người khác vì lòng yêu mến Chúa. Những việc rất đơn giản như cho người đói ăn, cho người khát uống, cho người rách rưới áo quần, cho người không có nơi trú ngụ, cho người đau yếu bệnh tật thuốc thang. Vì : “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”. Chỉ qua câu này ta thấy có hai điều rất quan trọng : Chúa dạy phải giúp đỡ mọi người nghèo khổ, nhưng phải ưu tiên giúp đỡ những người “bé nhỏ nhất’ là những người khốn khổ nhất. Đó chính là ưu tiên mà Chúa Giêsu đòi hỏi cho người nghèo khổ nhất. Mẹ Têrêxa Can-cút-ta chủ trương thực hiện bác ái ưu tiên này. Điều thứ hai Chúa Giêsu nói: “là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”. Thế ra : Chúa Giêsu đã “đồng hóa” với mọi người kitô hữu và nhất là với những người nghèo khổ đang cần được giúp đỡ. Vì thế, khi Sao-lô tiến vào thành Đa-mát để lùng bắt các kitô hữu, thì Chúa Giêsu đã nói với ông:“Sao ngươi bách hại ta ? Ta là Giêsu Nadarét mà ngươi đang bắt bớ ”.
Chúa Giêsu luôn đồng hóa với “các kitô hữu”, ‘các người nghèo khổ’ chung quanh tôi dưới nhiều hình thức khác nhau mà tôi không biết.
Lạy Chúa, xin tha thứ cho con, rất nhiều khi con đã vô tình xúc phạm đến Chúa trong các anh chị em con. Ước gì chúng con thấm nhuần Lời Chúa dạy để Mùa Chay thánh này đem lại nhiều ơn ích cho chúng con. Chúng con cầu xin nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.