Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” Đó là Lời Chúa.
Suy niệm:
Viên quan toà trong dụ ngôn có thể là một viên chức ăn lương của Hê-rô-đê hoặc Phi-la-tô, vốn khét tiếng là “bất chính,” dám tự nhận mình “chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.” Ngược lại, người đàn bà kia đã goá bụa lại nghèo túng, bị người ta thưa kiện mà không có gì để tự bênh vực, bảo vệ. Thế nhưng bà có một vũ khí mà viên quan toà ấy cũng phải sợ: đó là sự kiên trì dai dẳng đến mức lì lợm khiến ông ta phải đáp ứng để khỏi bị quấy rầy. Bằng biện pháp tương phản, Chúa Giê-su đã chứng minh một cách hết sức thuyết phục về hiệu quả của việc kiên tâm cầu nguyện: Nếu một người xấu xa như thế còn chịu thua lời van xin thì Thiên Chúa quyền năng và nhân hậu vô cùng còn ban cho ta dồi dào hơn điều ta cầu xin biết chừng nào?
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta kiên tâm nguyện cầu. Nguyện cầu vừa là tỏ bày nhu cầu của mình lên Thiên Chúa là Cha, vừa là hàn huyên tâm sự với Ngài. Người đàn bà góa không biết cậy dựa vào đâu ngoài tên quan toà bất chính, vậy mà bà vẫn kiên nhẫn van xin. Còn ta có Chúa là Cha rất nhân từ và quyền năng, lẽ nào ta lại thiếu kiên tâm khi đến với Ngài? Cho dù điều ta đang mong ước cầu xin đã lâu mà vẫn chưa được hiện thực thì cũng đừng nản chí sờn lòng.
Như vậy, mỗi khi xin Chúa điều gì, ta thêm vào cuối lời cầu xin câu sau đây: Xin cho ý Chúa được thể hiện.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn