Khi ấy quận vương Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: "Người này là Gioan Tẩy Giả, ông từ cõi chết sống lại, nên mới làm được các phép lạ như vậy". Tại vì Hêrôđia vợ của anh mình mà vua Hêrôđê đã bắt trói Gioan tống ngục, bởi Gioan đã nói với vua rằng: "Nhà vua không được lấy bà ấy làm vợ". Vua muốn giết Gioan, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi Gioan như một tiên tri. Nhân ngày sinh nhật của Hêrôđê, con gái Hêrôđia nhảy múa trước mặt mọi người, và đã làm cho Hêrôđê vui thích. Bởi đấy vua thề hứa sẽ ban cho nó bất cứ điều gì nó xin. Được mẹ nó dặn trước, nên nó nói: "Xin vua đặt đầu Gioan Tẩy Giả trên đĩa này cho con". Vua lo buồn, nhưng vì đã trót thề rồi, và vì các người đang dự tiệc, nên đã truyền làm như vậy. Ông sai người đi chặt đầu Gioan trong ngục, và để đầu Gioan trên đĩa đem trao cho cô gái, và nó đem cho mẹ nó. Các môn đồ của Gioan đến lấy xác thầy và chôn cất, rồi đi báo tin cho Chúa Giêsu. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
Lời loan báo cảnh tỉnh của Gioan Tiền Hô đến với vua Hêrôđê là dấu chỉ Thiên Chúa luôn mời gọi con người ta sám hối. Và sẽ không bao giờ là muộn màng cho một con người biết cải hóa. Nhưng ở đời, con người ta dễ bị lôi cuốn hướng về điều xấu một cách dễ dàng. Điều này cũng nói đến cách Hêrôđê hành xử dẫn tới cái chết của Gioan, vị tiên tri được nhiều người mến mộ. Ông tưởng rằng khi dẹp được Gioan thì ông sẽ sống bình an với những sai trái cùng sự ích kỷ cho bản thân mình một cách bất chấp. Nhưng ông đã lầm, lời lên án của Gioan tiếp tục theo nhắc bảo ông vì đó là tiếng lương tâm là tiếng mà Thiên Chúa gieo vào lòng mỗi người để giúp người ta làm lành lánh dữ. Cho nên con người ta sẽ không bao giờ có thể sống sai trái mà không bất an.
Cách duy nhất để có được bình an đó là sống hướng về đời sống vĩnh cửu. Thánh Ignatio Loyola mà chúng ta mừng kính hôm nay là người sáng lập nên dòng Tên (Jesus). Đang trên đà danh vọng của một sĩ quan quân đội Tây Ban Nha, một lần Ignatio bị thương ở chân phải dưỡng bệnh. Trong nhà thương, Ignatio định tìm tiểu thuyết đọc để giết thời giờ mà không thấy, ngài vô tình cầm lên cuốn sách về cuộc đời Ðức Kitô và hạnh các thánh. Được đánh động lương tâm, từ đó khởi đầu một hành trình trở về với Ðức Kitô.
Là một con người được thôi thúc với việc chăm lo phần hồn của anh chị em mình, thánh Ignatio tập trung vào đời sống tâm linh, linh thao giúp các Kitô hữu. Ngài đã từng nhắc nhở một người bạn của mình: “Lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào có ích gì”. Lời này đã giúp cải hóa người bạn trở nên một Jesus Hữu như ngài để đưa các linh hồn về với Chúa.
Lạy Chúa, trong xin cho chúng con khi bắt tay vào làm một việc gì, biết phân biệt phải trái, hướng đến sự tốt lành thánh thiện ngay cả trong suy nghĩ tới hành động, để như châm ngôn của thánh Ignatio khi lập Dòng Tên: “Ad majorem Dei gloriam – để Thiên Chúa được vinh danh hơn.” Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con. Amen.