Hết ngày Sabbat, bà Maria Mađalêna, bà Maria, mẹ ông Giacôbê và bà Salômê mua thuốc thơm để đi xức xác Chúa Giêsu. Và từ sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, khi mặt trời hé mọc, các bà đến mồ, họ bảo nhau: "Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mồ cho chúng ta". Khi đưa mắt nhìn, các bà thấy tảng đá đã được lăn ra bên cạnh. Mà tảng đá đó rất lớn. Các bà đi vào trong mồ, thấy một thanh niên ngồi bên phải, mặc áo dài trắng, nên các bà khiếp sợ. Nhưng người đó bảo các bà rằng: "Các người đừng sợ: Các bà đi tìm Chúa Giêsu Nazarét chịu đóng đinh: nhưng Người đã sống lại, không còn ở đây nữa. Đây là chỗ người ta đã đặt Người. Các bà hãy đi nói với các môn đệ Người, nhất là với Phêrô rằng: Ở đó các ông sẽ thấy Người như Người đã từng nói trước". Nhưng các bà chạy ra khỏi mồ trốn đi, run rẩy kinh hồn chẳng dám nói gì với ai vì sợ hãi. Đó là Lời Chúa.
SUY NIỆM:
Thiên Chúa có Thánh Giá, con người cũng có thánh giá của họ. Thiên Chúa tự nguyện nhận lấy Thánh Giá khi chấp nhận tế hiến Con Một mình. Và Chúa Kitô, Người Con Duy Nhất của Thiên Chúa tự nguyện xin vâng thánh ý Cha, để chính mình hiến thân chết trên thập giá, thành lễ tế cứu độ vô song cho con người.
Khi chấp nhận Thánh Giá, Chúa Kitô đã làm cho cây gỗ mang hình chữ thập mà Người treo trên đó trở thành biểu tượng của đau khổ. Để rồi từ sau khi thập giá trở thành Thánh Giá, mỗi lần con người chạm phải đau khổ trong đời mình, họ đã chấp nhận vác thánh giá làm một cùng Thánh Giá Chúa Kitô.
Vì thế, khi Chúa Giêsu nói: “Hãy bỏ mình, vác thánh giá mình mà theo Ta”, thì không phải chỉ là vác cây gỗ hình chữ thập, nhưng là lời mời gọi hãy vui lòng chấp nhận những gian truân, thử thách, khổ đau trong đời để nên một với Người, và nhờ đó họ được cứu độ. Một khi chấp nhận vác thánh giá đời mình theo gương Chúa Kitô, cũng là cách các Kitô hữu tự làm hoàn hảo đời mình trong ơn gọi làm con Thiên Chúa với Chúa Kitô. Đúng hơn, trong Chúa Kitô, đi theo con đường Người đã đi, đỉnh cao là con đường thập giá, các Kitô hữu sẽ cùng Người kết hợp thánh giá đời mình nơi Thánh Giá của Thiên Chúa, Đấng đã tế hiến chính mình nơi Con Một yêu dấu, là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Lạy Chúa, chúng con tôn thờ thánh giá Chúa. Dù thánh giá là “điều mà người Do-thái coi là ô nhục, dân ngoại cho là điên rồ” đi nữa, thì đó vẫn là niềm hạnh phúc, là vinh dự của chúng con. Bởi chúng con xác tín rằng: “cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa, còn hơn cái mạnh mẽ của loài người” (1Cr 1, 22-25). Xin ban ơn giúp sức, để chúng con can đảm vác thánh giá, tiến về sự sống muôn đời bền vững trong Chúa Kitô. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.