22Khi ấy, Đức Giêsu và các môn đệ đi tới miền Giuđê. Người ở lại nơi ấy với các ông và làm phép rửa. 23Còn ông Gioan, ông cũng đang làm phép rửa tại Ê-nôn, gần Sa-lim, vì ở đấy có nhiều nước, và người ta thường đến chịu phép rửa. 24Lúc ấy, ông Gioan chưa bị tống giam.
25Bấy giờ, có một cuộc tranh luận xảy ra giữa các môn đệ của ông Gioan và một người Do thái về việc thanh tẩy. 26Họ đến gặp ông Gioan và nói: "Thưa Thầy, người trước đây đã ở với Thầy bên kia sông Giođan và được Thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông". 27Ông Gioan trả lời: "Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban". 28Chính anh em làm chứng cho Thầy là Thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Đấng Kitô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người". 29Ai cưới cô dâu, người ấy là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của Thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn. 30Người phải nổi bật lên, còn Thầy phải lu mờ đi. Đó là Lời Chúa.
Suy niệm:
Chưa bao giờ trong lịch sử Do Thái lại xuất hiện một phong trào độc đáo như thế khi cả một quốc gia bày tỏ lòng hoán cải, chờ mong Đấng Cứu Thế. Thử tưởng tượng dòng người từ bắc chí nam đến với ông Gio-an, dìm mình vào dòng nước sông Gio-đan mát lạnh. Vậy mà bây giờ dòng sông bên này trở nên lặng lẽ, thiên hạ đang đổ xô theo ông thầy Giê-su cũng làm phép rửa ở dòng sông bên kia. Đang khi môn đệ ưu sầu, thì ông Gio-an lại vui mừng; trong lúc học trò ghen tức, ông thầy lại hân hoan! Nếu là nhân vật số hai, ta muốn trở thành nhân vật số một. Thế mà đang là nhân vật chính, Gio-an lại vui lòng trở thành nhân vật phụ khi nhân vật chính xuất hiện. Ông chấp nhận mình là người phù rể, vui mừng vì đã đưa chú rể (Đức Ki-tô) sum họp, hạnh phúc với cô dâu (dân Chúa). Đã đến lúc ông an tâm rút lui vào hậu trường.
Giáo phận, giáo xứ, hội đoàn, hội dòng, gia đình... sẽ tốt đẹp, phát triển nếu ai ai cũng sẵn lòng đóng vai phụ, vì ý thức chỉ có một vai chính là Đức Ki-tô. Đưa người khác đến với Chúa, chứ không đến với mình; gắn bó với Chúa thay vì gắn kết với mình. Vui vẻ, không đố kỵ tin rằng mọi vai chính-phụ đều có giá trị như nhau trước mặt Chúa.
Tôi tập làm những công việc, những hy sinh âm thầm, nhỏ bé, không cần ai biết vì chỉ có Chúa biết là đủ và hạnh phúc cho tôi rồi.
Lạy Chúa Giê-su, Chúa phải nổi bật lên, còn cái tôi của con phải lu mờ đi. Xin cho con, tựa như thánh Gio-an, cảm nhận được niềm vui trọn vẹn khi đóng những vai phụ cách xuất sắc vì chỉ có Chúa mới thật sự là vai chính trong Nước Trời. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn