10 Ngày sa-bát kia, Đức Giê-su giảng dạy trong một hội đường.11 Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà không thể nào đứng thẳng lên được.12 Trông thấy bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo: “Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền! “13 Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.
14 Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su đã chữa bệnh vào ngày sa-bát. Ông lên tiếng nói với đám đông rằng: “Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát! “15 Chúa đáp: “Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước?16 Còn bà này, là con cháu ông Áp-ra-ham, bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao? “
17 Nghe Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện. Đó là Lời Chúa.
Suy niệm:
Trong Thánh Kinh, bệnh tật là hậu quả của tội lỗi. Người đàn bà bị quỷ ám này còng lưng đã lâu; bà không ngước nhìn lên cao được, cái nhìn của bà là mặt đất, chỉ giới hạn trong vùng đất nhỏ trước mặt, không thể nhìn xa hơn, không thể thấy người quanh mình. Mặc cảm và bệnh tật khiến bà càng xa lánh mọi người và cả Thiên Chúa nữa. Nhưng Chúa Giê-su không hề muốn tình trạng bà cứ vậy mãi, cứ không thấy Ngài mãi, nên Ngài đã đi bước trước. Trông thấy bà, Chúa Giê-su gọi bà lại, giải thoát bà khỏi tội và cho bà đứng thẳng như một con người, có khả năng ngước nhìn lên cao. Thánh Phao-lô cho biết, ngước nhìn lên cao là khả năng của những người thuộc về Chúa, những người chú tâm tìm kiếm những sự trên trời (x. Cl 3,2). Nhờ lời Chúa, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền, có khả năng ngước lên cao sống mối tương quan với Chúa và với mọi người. Và đáp lại lòng thương của Chúa, bà hết lòng ngợi ca Thiên Chúa.
Có những khối nặng đang làm tâm hồn bạn “còng” xuống, khối nặng vật chất, khối nặng tội lỗi, khối nặng tự ái, khiến bạn không còn muốn thấy Chúa và cộng đoàn.Chúng ta cần ngồi lại đối diện với Chúa và xét xem, điều gì đang làm ta “còng” xuống và xin Chúa chữa lành mình.
Một nông dân nghèo Nhật bản vào thiên đàng và điều đầu tiên ông nhìn thấy là một kệ dài với những vật rất kỳ lạ. Ông hỏi:
- Cái gì thế? Có phải để nấu xúp?
- Không, đó là những cái tai. Chúng là của những người khi sống ở đời nghe được những điều tốt, nhưng họ không làm. Nên khi chết, tai họ vào thiên đàng, nhưng các phần khác của cơ thể thì không.
Một lát sau, ông lại thấy một kệ khác với những vật kỳ quái. Ông hỏi:
- Cái gì thế? Có phải để nấu xúp?
- Không, đó là những cái lưỡi. Chúng là của những người sống ở đời bảo người khác làm điều tốt và sống tốt, nhưng chính họ không làm hoặc không sống điều đó. Nên khi chết, lưỡi họ vào thiên đàng, nhưng các phần khác của cơ thể thì không
Lạy Chúa, Chúa thấy con và Chúa muốn chữa lành con. Xin Chúa cứ thực hiện nơi con điều Chúa muốn.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn