Hôm qua, Giáo hội hân hoan kỷ niệm biến cố Giáng sinh của Đấng cứu độ nhân loại. Hôm nay chúng ta kính vị thánh tử đạo đầu tiên đó là Stephanô. Hôm qua, cả thế giới đã đổ dồn tâm trí về hình ảnh của một “hài nhi” thấp hèn và tuyệt đẹp nằm trong máng cỏ. Thì hôm nay chúng ta được mời gọi làm chứng sự hy sinh đổ máu cho việc tuyên xưng niềm tin mãnh liệt vào Đấng “hài nhi” đó của thánh Stephanô.
Ngay sau ngày mừng Chúa Cứu Thế hạ sinh cõi trần, Giáo Hội kính tôn một môn đệ Ngài thượng sinh thiên quốc; ngay sau ngày chiêm ngưỡng tình yêu của Vua Trời giáng thế, Giáo Hội ngắm nhìn lửa mến từ đất, một thần dân Ngài dâng lên. Thật là một tương phản gây sốc! Phải chăng một ký ức xuất hiện không đúng chỗ khi Giáo Hội kính nhớ Thánh Têphanô hôm nay?
Không! Một trong những lý do mừng kính vị tử đạo tiên khởi ngay sau ngày đại lễ cho thấy ‘lực hấp dẫn’ có sức hút cực mạnh của Chúa Giêsu, Vua Trời; người môn đệ Têphanô đã dâng cho Ngài tất cả, dâng cả chính mạng sống mình mà không giữ lại gì. Thoạt nghe, điều này có vẻ sẽ làm suy giảm niềm vui của tuần Bát Nhật Giáng Sinh; thế nhưng, với con mắt đức tin, ngày lễ hôm nay chỉ tăng thêm sự huy hoàng và long trọng của ngày lễ; Thánh Têphanô là chứng nhân hùng hồn về một niềm tin vĩ đại vào vị Vua mới sinh thơ bé nằm trong máng cỏ hang lừa.
Sự ra đời của Đấng Kitô đòi hỏi triệt để những ai theo Ngài; đòi buộc chúng ta sắp xếp lại cuộc sống mình cho phù hợp và cam kết chọn Ngài trên hết, trước hết; không ai hơn Chúa, không chi bằng Chúa, kể cả hiến dâng mạng sống mình; Ngài là trung tâm của cuộc đời chúng ta. Nghĩa là người môn đệ phải sẵn sàng hy sinh mọi sự cho Chúa Giêsu; trung thành với ý muốn thánh khiết của Ngài; và nhất là học nên giống Thầy mình, lại gần Thầy mình, được hút lấy bởi ‘lực hấp dẫn’ của Thầy, hầu mặc lấy một tâm hồn vị tha, tin tưởng và phó thác như Thầy trong an bình.
“Lạy Chúa, xin cuốn hút con như đã cuốn hút Têphanô; nhờ đó con cũng trở nên ‘lực hấp dẫn’ để có thể cuốn hút anh chị em con về cho Chúa, ngay hôm nay”, Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn