Suy Niệm:
Hôm nay,ngày áp chót tuần bát nhật trước lễ Giáng sinh,bài Tin Mừng tường thuật sự kiện ra đời của Gioan,vị Tiền Hô của Đấng Cứu Thế.Là một đứa trẻ khác thường,cậu bé không được đặt tên theo truyền thống, mà việc đặt tên cho đứa bé do sự soi sáng của Thiên Chúa và theo sứ vụ của đứa bé sau này. Bà Isave đã đặt tên cho cậu là Gioan, dù xóm làng phản đối vì trong dòng họ không có ai mang tên đó. Họ hỏi Zacaria, ông đã xin tấm bảng và viết: Tên bé là Gioan. Lúc đó miệng lưỡi của Zacaria được mở ra, ông nói được và chúc tụng Thiên Chúa. Nếu như trước đây trong ngày sứ thần truyền tin, ông đã tỏ ra hồ nghi những điều sứ thần nói và hồ nghi quyền năng của Thiên Chúa, khiến ông không thể nói được, nay ông tin và thực hiện theo lời sứ thần để đặt tên cho đức trẻ là Gioan thì miệng ông lại được mở ra để ca tụng Thiên Chúa. Sự kiện sinh hạ đứa trẻ trong lúc tuổi già cùng với việc Zacaria đặt tên cho đứa bé, dân chúng đã tin: Bàn tay Thiên Chúa ở với em, nhưng ai nấy đều thắc mắc :"Đứa trẻ này rồi sẽ ra thế nào ?"
Thật vậy, mỗi đứa trẻ sinh ra là cả một niềm hy vọng cho gia đình.Mỗi người chúng ta sinh ra đều được cha mẹ đặt tên để phân biệt với người khác, nhưng qua bí tích Rửa Tội, chúng ta được Chúa đặt tên là “Kitô hữu”, con cái của Ngài. Điều này gợi lên cho chúng ta niềm hạnh phúc vì được làm con cái Chúa và ý thức mình thuộc về Thiên Chúa, nên phải sống cho Chúa, vì Chúa và với Chúa cho xứng với phẩm giá của mình.
Nếu như cuộc sinh hạ Gioan đã là dấu chỉ quyền năng của Thiên Chúa thì ngày nay việc ra đời của mỗi đứa trẻ cũng vẫn là sự kỳ diệu của quyền năng Thiên Chúa.Một khi nhận ra quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa qua những món quà là con cái Chúa ban, các bậc làm cha mẹ hãy mang lấy tâm tình của Zacaria, là mở miệng để ca tụng Thiên Chúa.Đồng thời quảng đại đón nhận con cái,chăm sóc dạy dỗ con cái nên người hữu ích cho Giáo Hội và xã hội.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn