Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: "Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho cha!" Nó thưa lại rằng: "Con không đi". Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: "Thưa cha, vâng, con đi". Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?" Họ đáp: "Người con thứ nhất". Chúa Giêsu bảo họ: "Tôi bảo thật các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài".
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu trình bày dụ ngôn hai người con: Người con thứ nhất được cha nhờ đi làm vườn nho, anh nói không, nhưng rồi hối hận và đi làm theo ý Cha hiền. Người con thứ hai hứa đi nhưng rồi không giữ lời hứa. Người con này tượng trưng cho những người biệt phái, kinh sư nói riêng và cả những người Do thái nói chung. Họ ưng thuận thi hành Lề Luật, đón nhận những lời tiên báo của các ngôn sứ, nhưng đến cuối họ không đón nhận Đấng Mêssia được Lề Luật và các ngôn sứ loan báo, khiến họ thụt lùi sau những người tội lỗi, thu thuế. Đây là hình ảnh của người con thứ nhất, người có thái độ nói “không” với ý của Cha, bất phục tùng Cha, nổi loạn chống lại Cha. Nhưng rồi ý thức sự bất tùng phục với Cha, về thân phận nổi loạn của mình là tự cắt khỏi nguồn yêu thương của Cha, anh đã hối hận và đi làm vườn nho.
Thái độ đi làm vườn nho hay không cũng đồng nghĩa với tin hay không tin vào Đức Giêsu, Đấng đã được Thiên Chúa sai đến để rao giảng và thi hành ý Ngài. Đi làm vườn nho là tin vào Ngài, niềm tin đó có khả năng biến đổi cuộc sống: như Mátthêu thu thuế trở nên môn đệ, như Giakêu “giám đốc sở thuế” đón tiếp Chúa và trở thành hối nhân quảng đại, như người phụ nữ tội lỗi được tha thứ trở nên người nữ đại diện cho tình yêu. Chúa Giêsu đã nói về họ/ là những con người từng bất tuân lúc ban đầu/ nhưng đã hối hận trở về với tình yêu như người con thứ nhất: “Vào Nước Thiên Chúa trước”.
Tin mừng hôm nay gợi cho chúng ta sống niềm tin, nhưng đồng thời cũng chuyển tải cho chúng ta về bài học nhân bản: bài học giữ lời hứa.
Nhìn vào người con thứ hai, anh ta nói hay nhưng không làm, qua đó chúng ta cũng nghiêm túc nhìn lại mình: Chúng ta đã thực hiện được bao nhiêu lời hứa của mình với mọi người. Có những lời hứa nhỏ nhoi đơn giản nhưng chúng ta lại không chu toàn/ làm cho người khác luôn trong tâm trạng thấp thỏm, mong chờ để rồi thất vọng hoàn toàn. Có thể chỉ là lời hứa nhỏ nhoi không đáng kể, nhưng đối với những người được hứa lại là một niềm tin... Xin đừng để lời hứa, lời nói bị gió cuốn đi mất mà chẳng bao giờ bắt lại được, nhưng hãy giữ lấy lời, thổi hồn vào lời để lời làm thành hành động... Tục ngữ Pháp nói: “Lời hứa là một món nợ”, món nợ tương thân tương ái trao cho nhau.
Lạy Chúa, Chúa đã đến trần gian làm người và cứu độ chúng con như lời đã hứa từ ngàn xưa, xin giúp chúng con cũng biết dấn thân vào vườn nho trong đức tin, để chúng con biết nói và làm như Chúa mời gọi. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn