Đang khi đi đường có kẻ thưa Người rằng: "Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy". Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu". Người bảo một kẻ khác rằng: "Hãy theo Ta". Người ấy thưa: "Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã". Nhưng Người đáp: "Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa". Một người khác thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã". Nhưng Chúa Giêsu đáp: "Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
Ngày 19.3.2016, báo Yan-News đang trên website của mình bài văn mang tựa đề “Thư gởi mẹ” của Nguyễn Trung Hiếu, học sinh trường Amsterdam, đã khiến thầy cô, bạn bè của em và cả cộng động mạng xót xa rung cảm.
Bài văn có đoạn: “…Đến khi con học lớp 8, mẹ càng ngày càng yếu và mệt, phải tăng từ 2 lên 3 lần lọc máu/ tuần. Những chỗ chích ven tay của mẹ sưng to như hai quả trứng gà, nhiều hôm máu thấm ướt đẫm cả tấm băng gạc. Do ảnh hưởng từ suy thận mà mẹ còn bị thêm viêm phổi và suy tim. Rồi ông lại bị ốm nặng, bố phải nghỉ việc ở nhà trông ông, nhà mình vì thế càng trở nên túng quẫn, mà càng túng thì càng khổ hơn. Tờ một trăm ngàn hồi ấy là một thứ gì đó xa xỉ với nhà mình. Cũng từ dạo ấy, đầu óc non nớt của con mới dần vỡ lẽ ra rằng tiền bạc chính là mồ hôi, nước mắt, là máu (theo đúng nghĩa đen của nó, vì có tiền mới được chạy thận lọc máu mà) và bao nỗi niềm trăn trở lo lắng của bố và mẹ…
…Con sợ tiền mà lại muốn có tiền. Con ghét tiền mà lại quý tiền nữa mẹ ạ. Con quý tiền và tôn trọng tiền bởi con luôn biết ơn những người hảo tâm đã giúp nhà mình. Từ những nhà sư tốt bụng mời mẹ đến chùa vào cuối tuần, những cô bác ở Hội chữ thập đỏ quyên góp tiền giúp mẹ và gia đình mình. Và cả những người bạn xung quanh con, dù chưa giúp gì được về vật chất, tiền bạc nhưng luôn quan tâm hỏi thăm sức khỏe của mẹ… Nhờ họ mà con cảm thấy ấm lòng hơn, vững tin hơn…
…Đã có lúc con đòi đi lao động, đi làm gia sư hay đi bán bánh mì “tam giác” như mấy anh sinh viên con quen để kiếm tiền giúp mẹ nhưng mẹ cứ gạt phăng đi. Mẹ cứ một mực “tống” con đến trường và bảo mẹ chỉ cần con học giỏi thôi, con giỏi thì mẹ sẽ khỏe…”.
Suy niệm Lời Chúa Giêsu: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”, một lần nữa, tôi được đánh động: Nếu Chúa Giêsu là Thiên Chúa đã trở nên nghèo khó đến nỗi phải sống một cuộc sống long đong, thiếu thốn, thì trong hoàng cảnh hiện tại, vẫn còn đó nhiều anh chị em đang họa lại khuôn mặt của Chúa bằng chính lối sống nghèo hèn, thiếu thốn của họ.
Nỗi nghèo của Chúa Giêsu đã bắt đầu từ lúc mới sinh, trải dài đến hết cả cuộc đời. Hành trình từ hang đá Bêlem đến đồi Canvê phải là cả một lẽ sống quý báu cho chúng ta khi dấn bước theo Chúa.
Và nếu Chúa Giêsu là lẽ sống của tôi, như bao nhiêu anh chị em khác, muốn họa lại khuôn mặt của Chúa, tôi phải học lấy hành trình Bêlem tiến về Canvê như Chúa.
Bởi vậy, chính Lời của Chúa: “Con chồn có hang, con chim có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”, làm tôi hiểu rằng, biết bao nhiêu người nghèo giống Chúa Giêsu hơn tôi.
Là Kitô hữu, tôi đã có sự từ bỏ chưa? Tôi đã dám nói không với tiện nghi, thậm chí những tiện nghi thừa thải, trong khi nhiều anh chị em quanh tôi chỉ cần một phần của tiện nghi đó để có thể sống, để có thể bù đắp sự thiếu thốn, sự đói rét?
Tôi nên giống Chúa của tôi, yêu thích sự thanh bần, yêu thích tinh thần nghèo khó, yêu thích sự hy sinh để trao tặng dễ hơn, để lao mình phục vụ nhiều hơn không?
Tôi có đặt tinh thần bác ái Kitô giáo làm đầu vì tất cả những anh chị em ngèo đói quanh tôi, vì tất cả những anh chị em mang hình ảnh Chúa Giêsu nghèo đến nỗi “không có nơi gối đầu”?
Tôi hiểu, bước theo Chúa, Người mời gọi tôi hãy sống nghèo khó. Vì thế mỗi một ngày, tôi phải cố nên giống Chúa, theo sát tấm gương khó nghèo của Chúa hơn.
Thẳm sâu nơi thân phận loài người, chắc đã không ít lần, tôi yếu lòng và muốn nhận cho mình, thậm chí muốn nhận nhiều, hơn muốn từ bỏ. Vì thế, theo Tin Mừng, trước lời mời gọi của Chúa, dành cho ai đó đã từng muốn làm môn đệ Chúa: “Con chồn có hang, con chim có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”, tôi cần phải sám hối nhiều hơn. Vì chỉ có ý thức mình, tôi mới có thể giúp anh chị em của mình sống hoàn hảo cách hiệu quả nhất.
Lạy Chúa, theo Chúa phải dứt khoát, phải quyết liệt từ bỏ, nhưng con yếu đuối quá, xin Chúa giúp con trung thành sống giáo huấn của Chúa, cho con biết ra khỏi bản thân mà sống yêu thương anh em và tín thác tuyệt đối vào Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. Amen
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn