20 “Vậy, Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
21 “Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người; ai giết người, thì đáng bị đưa ra toà. 22 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu đốt. 23 Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, 24 thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. 25 Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục. 26 Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng.
27 “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Chớ ngoại tình. 28 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi. 29 Nếu mắt phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân bị ném vào hoả ngục. 30 Nếu tay phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân phải sa hỏa ngục.
31 “Luật còn dạy rằng: Ai rẫy vợ, thì phải cho vợ chứng thư ly dị. 32 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ là đẩy vợ đến chỗ ngoại tình; và ai cưới người đàn bà bị rẫy, thì cũng phạm tội ngoại tình.
33 “Anh em còn nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa. 34 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa. 35 Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả. 36 Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hoá trắng hay đen được. 37 Nhưng hễ “có” thì phải nói “có”, “không” thì phải nói “không”. Thêm thắt điều gì là do ác quỷ. Đó là Lời Chúa.
Suy niệm:
Xã hội nào cũng có luật, luật được lập ra vì nhu cầu của con người. Lề luật là để phục vụ cho con người. Sống mà không có luật, hay chỉ sử dụng ”luật rừng”, thì con người sẽ khó tìm được sự an sinh tối thiểu cho mình.
Dân Do Thái có đến 613 luật, họ giữ nhiều tập tục của tiền nhân: rửa tay trước khi ăn, ngày Sabat không được làm gì, tiếp xúc với dân ngọai về nhà phải tắm rửa, không đụng chạm xác chết…
Chúa Giêsu không hủy bỏ lề luật, nhưng Ngài muốn làm cho luật nên hoàn hảo, và thực sự vì lợi ích và đem lại hạnh phúc cho con người: ”Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Môsê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn” (Mt 5,17).
Luật theo mặt chữ
Có một câu chuyện kể lại hành trình giảng đạo của hai vị sư trẻ, trên đường đi rao giảng Phật pháp, hai vị đi qua một đoạn đường và đến gần một con sông. Nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi khóc. Họ hỏi thiếu nữ:
-Tại sao cô khóc? Thiếu nữ mếu máo trả lời:
-Đấy hai Thầy xem, tôi không thể qua được khúc sông này, để đi trẩy hội với bộ cánh đẹp như thế này!
Một trong hai người tình nguyện cõng cô gái sang sông. Chiều đến khi về đến chùa, vị sư kia tỏ ra khó chịu với hành động trong ngày của người bạn mình, vì anh ta cho rằng, khi cõng cô gái sang sông, vị sư đó đã phạm giới. Biết được điều bất bình của bạn, vị sư bị xem là phạm giới từ tốn trả lời:
-Tôi đã bỏ cô gái lại ở bờ sông, tại sao anh lại cõng cô ta cho đến giờ này?
Luật theo nội dung
Những người Do thái chỉ giữ luật ở hình thức bên ngoài và họ chỉ dừng lại ở đó, rửa tay sạch, lau chùi chén dĩa, rửa các thức ăn mang từ chợ về.
Còn Chúa Giêsu, Ngài khẳng khái khẳng định: ”Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế” (Mc 7,15). Vì chính từ bên trong con người mà xuất phát ra những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng...
Như thế, giữ luật của Chúa là vì yêu mến chứ không phải vì sợ.
Giữ luật để luật phục vụ cho con người. Luật bác ái yêu thương là đỉnh điểm của sự trọn lành, người tu sỹ, trong giới hạn của mình có thể vì bác ái mà lỗi luật, khi anh em cần đến sự giúp đỡ, hay trong những khi cần thiết.
Chúa Giêsu không đả kích hay lên án những tập tục tốt lành của người Do Thái. Ngài chỉ muốn họ trưởng thành hơn trong đời sống đức tin và thực hành luân lý Kitô giáo.
Dân này thờ kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta.
Lạy Chúa, ước gì lời trên đây Chúa không phải nói với chúng con.
Một khi là người công giáo, xin cho chúng con luôn biết thực thi đời sống đạo một cách tốt đẹp, và khi muốn nói đến đạo ”tự tâm”, xin giúp chúng con hiểu, đó là sống theo lương tâm ngay thẳng mà Chúa đã trao ban qua hình ảnh của Ngài:
”Con người khám phá ra tận đáy lương tâm một lề luật mà con người không đặt ra cho mình, nhưng vẫn phải tuân theo. Tiếng nói của lương tâm luôn luôn kêu gọi con người phải yêu mến và thi hành điều thiện cũng như tránh điều ác. Tiếng nói ấy âm vang đúng lúc trong tâm hồn của chính con người... Quả thật, con người có một lề luật được Thiên Chúa khắc ghi trong tâm hồn. Tuân theo lề luật ấy chính là phẩm giá của con người. Lương tâm là tâm điểm sâu lắng nhất và là cung thánh của con người; nơi đây con người hiện diện một mình với Thiên Chúa và tiếng nói của Người vang dội trong thâm tâm họ” (GLCG số 1776).
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn