Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy-lạp. Họ đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: "Thưa ngài, chúng tôi muốn gặp Ðức Giêsu". Philip-phê đi nói với Anrê, rồi Anrê và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đáp: "Ðã đến giờ Con Người được tôn vinh. Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh nó. Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ này. Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. Lạy Cha, xin hãy làm vinh danh Cha". Lúc đó có tiếng từ trời phán: "Ta đã làm vinh danh Ta và Ta còn làm vinh danh Ta nữa". Ðám đông đứng đó nghe thấy và nói đó là tiếng sấm. Kẻ khác lại rằng: "Một thiên thần nói với Ngài". Chúa Giêsu đáp: "Tiếng đó phán ra không phải vì Ta, nhưng vì các ngươi. Chính bây giờ là lúc thế gian bị xét xử, bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị khai trừ và khi nào Ta chịu đưa lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta". Người nói thế để chỉ Người phải chết cách nào. Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
Càng tiến đến gần thời điểm được gọi là “Giờ của Chúa’, chúng ta càng thấy nhiều đề tài xúc tích được nêu lên trong phụng vụ mùa Chay. Trước kia, trong thời các tổ phụ và các ngôn sứ, Thiên Chúa đã kết ước với dân Ngài qua hình thức hiến tế chiên bò, qua Hòm bia thánh, qua mười giới răn, trong Đền thờ do con người làm ra; nhưng giờ đây, chính Ngài thân hành đến giữa trần gian, đích thân chấm dứt giao ước cũ và khai mở một giao ước mới, không phải bằng máu chiên bò, mà là máu của chính Con Một Thiên Chúa, khi Ngài tự hiến trên thập giá. Một giao ước được ghi khắc vào tận đáy lòng và dạy chúng ta tôn thờ Thiên Chúa trong Thần khí và sự thật.
Diễn biến về hạt lúa mục nát đi trong sự chết để rồi nẩy nở trong sự sống lại, được thánh Gioan kiện toàn nơi chính Chúa Giêsu bằng lời quả quyết: ‘Một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi’. Đây cũng chính là lời cầu ‘Xin hãy làm vinh danh Cha’. Và tiếng từ trời vọng xuống: ‘Ta đã làm vinh danh Ta và còn làm vinh danh nữa’. Vinh danh không những trong sự kiện Chúa Kitô triệt để vâng phục Chúa Cha đến hy sinh mạng sống mình, mà còn vinh danh ở chính Chúa Cha trong cái chết của Chúa Kitô, đã thực hiện một công cuộc vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại, là giải thoát nhân loại khỏi vòng nô lệ tội lỗi và khai thông cho nhân loại con đường toàn thắng sự chết. Người kitô hữu từ đây không còn nhìn sự chết như một chướng ngại, một nguy cơ, nhưng như một giải thoát với ý thức rằng, chúng ta cũng sẽ được phục sinh trong Chúa: ‘Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. Ai quý mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống muôn đời’.
Lạy Chúa, như hạt lúa gieo vào lòng đất, xin cho chúng con cũng biết mục nát đi vì tình yêu với Chúa và lòng thương cảm dành cho anh chị em mình. Chớ gì Lời Chúa hôm nay khắc sâu vào tâm trí chúng con, thúc đẩy chúng con sống đẹp ý Chúa hơn. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen