6 Ở đó có đặt sáu chum đá dùng vào việc thanh tẩy theo thói tục người Do-thái, mỗi chum chứa được khoảng tám mươi hoặc một trăm hai mươi lít nước. 7 Đức Giê-su bảo họ: “Các anh đổ đầy nước vào chum đi!” Và họ đổ đầy tới miệng. 8 Rồi Người nói với họ: “Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc”. Họ liền đem cho ông. 9 Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu (mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết), ông mới gọi tân lang lại 10 và nói: “Ai ai cũng thết rượu ngon trước, và khi khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon mãi cho đến bây giờ”. 11 Đức Giê-su đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Ca-na miền Ga-li-lê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người. Đó là Lời Chúa.
Suy Niệm:
Thánh sử Gioan thuật lại cách thức Chúa Giêsu Kitô, ngay từ khi khởi đầu sứ vụ của mình, Ngài đã thực hiện phép lạ đầu tiên theo yêu cầu của Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Ngài, tại một tiệc cưới ở ngôi làng Cana nhỏ bé miền Galilêa
Cana thuộc Galilêa, trên con đường tới Nagiarét gần hồ Tibêria. Người ta tổ chức ở đây một tiệc cưới. Đức Giêsu, Mẹ Ngài và các môn đệ đầu tiên được mời tham dự.
Chính Đức Maria nhận ra trong bữa ăn đã thiếu rượu. Ước muốn tránh cho đôi vợ chồng khỏi ngượng ngùng, Mẹ đã can thiệp với Đức Giêsu, và Đức Giêsu đã hóa nước thành rượu ngon.
Sự tinh tế nhậy bén của Đức Maria, hiệu quả sự can thiệp của Mẹ, sự quan phòng ân cần của Thiên Chúa đến từng chi tiếp trong cuộc sống chúng ta, phẩm gía của hôn nhân, việc làm nổi bật những niềm vui nho nhỏ trong cuộc đời, tất cả đều là những bài học gợi lên từ câu chuyện tiệc cưới Cana thú vị này.
Đức Maria đã tinh tế nhận ra sự thiếu rượu trong tiệc cứơi và đã can thiệp hiệu quả. Theo lẽ thường tình chẳng ai trách cứ được Đức Mẹ hay Đức Giêsu nếu các Ngài không can thiệp vào việc này. Thế nhưng, với tình yêu thì chắc hẳn không bao giờ các Ngài lại khoanh tay ngồi yên cả, phải đứng lên can thiệp. Mỗi người Kitô hữu cũng thế, lưu chuyển trong mình dòng máu yêu thương của Đức Giêsu thì phải có sự tinh tế, nhanh nhạy trong việc quan tâm đến người. Đó không chỉ là một đức tính mà còn là một trách nhiệm. Trong bài đọc II, Thánh Phaolô nói về các đặc sủng mà mỗi người được nhận lãnh. Các đặc sủng này chính là để mỗi nguời biết quan tâm chăm sóc cho nhau và cùng nhau xây dựng cộng đoàn, nhờ đó, mà mang lại tình yêu, hạnh phúc và niềm vui cho nhau. Ngày hôm nay, mỗi Kitô hữu đã làm gì, đã sống như thế nào trong mối tương quan với người khác? Sống để đón nhận và đòi hỏi người khác hay sống quảng đại, sống vì người khác; cho đi hay là nhận lãnh?
Lạy Chúa Giêsu Kitô, theo lời yêu cầu của Đức Maria, Chúa đã hóa nước thành rượu để xua đi nỗi buồn, mang lại niềm vui cho đôi tân hôn. Xin đổ xuống trên những anh chị em sầu khổ rượu của lòng thương sót Chúa. Xin biến đổi tâm hồn chai cứng của chúng con thành con tim biết yêu thương trước những đau khổ, nghèo đói, bất hạnh của anh chị em chung quanh.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn