DIỄN TIẾN BUỔI HÀNH HƯƠNG NĂM THÁNH LÒNg THƯƠNG XÓT
420. Khi đoàn người hành hương đã tụ họp lại, nên hát một bài thích hợp, ví dụ: “Thành thánh Giêrusalem” (x. Phụ lục số 10), hoặc bài nào khác thích hợp với địa phương và hoàn cảnh. Hát xong, chủ sự đọc:
Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.
Mọi người làm dấu Thánh giá trên mình và thưa: Amen.
421. Rồi chủ sự chào những người hiện diện:
Xin Thiên Chúa là niềm trông cậy, ủi an của chúng ta, ban cho anh chị em được tràn đầy bình an và hoan lạc trong Chúa Thánh Thần.
Hoặc những lời khác thích hợp, nhất là những lời trích từ Kinh Thánh.
Mọi người thưa: Amen.
Hoặc: Vinh danh Chúa đến muôn đời. Hoặc cách nào khác thích hợp.
422. Bấy giờ chủ sự dùng những lời sau đây hoặc tương tự để dọn lòng những người hiện diện đón nhận phép lành.
Thiên Chúa đã ban cho chúng ta đang hành hương đây một thời gian đặc biệt của ơn thánh. Vậy chúng ta đã tin tưởng đi đến những nơi thánh, giờ đây chúng ta được thúc đẩy từ bên trong để canh tân tâm hồn. Những đền thánh mà chúng ta đã kính viếng là dấu chỉ nhà Thiên Chúa không do tay người phàm làm ra, tức là Thân Mình Chúa Kitô, mà chúng ta là những viên đá sống động được tuyển chọn, được dựng xây trên Người là viên đá góc tường. Giờ đây trở về nhà, chúng ta hãy sống ơn gọi của chúng ta, nhờ ơn gọi này, chúng ta thực sự là dòng dõi được tuyển chọn, là tư tế hoàng vương, là dân thánh và là đoàn dân được cứu chuộc, để chúng ta loan báo quyền năng của Người là Đấng đã kêu gọi chúng ta ra khỏi nơi tối tăm để vào trong ánh sáng kỳ diệu của Người.
Đọc lời Chúa
423. Rồi thầy đọc sách hoặc một trong những người hiện diện hoặc chính chủ sự đọc một bản văn Kinh Thánh.
Bài trích sách Sử biên niên (1Sb 29, 9-18)
“Lạy Chúa, chúng con là những khách lữ hành và kiều cư trước mặt Chúa”
9 Dân chúng vui mừng vì các lễ vật họ đã tự nguyện hiến dâng, vì họ đã dâng lên Chúa với cả tấm lòng thành; Vua Đavid cũng vui mừng khôn tả. 10 Vua Đavid chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể đại hội, Vua nói:
10“Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel, tổ phụ chúng con,chúc tụng Chúa từ muôn thuở đến muôn đời.
11 Lạy Chúa, Chúa cao sang, uy quyền và vinh hiển, thật rực rỡ và rất đỗi oai nghiêm, vì tất cả những gì trên trời dưới đất đều thuộc về Chúa. Lạy Chúa, vương quyền là của Chúa, Chúa được tôn vinh làm thủ lĩnh muôn loài.
12 Chúa là nguồn mạch mọi phú quý, vinh sang. Chính Chúa thống trị muôn loài, sức mạnh và uy quyền ở trong tay Chúa, do tay Chúa, mọi loài nên cao trọng, bền vững.
13 Vậy giờ đây, lạy Thiên Chúa chúng con, chúng con xưng tụng Chúa, chúng con ca ngợi danh Chúa hiển vinh.
14 Con là ai, và dân của con là ai, mà chúng con cả dám dâng lên Chúa như vậy? Tất cả những lễ vật này là của Chúa, mà chúng con đã nhận từ tay Chúa, thì chúng con dâng lên Chúa. 15 Trước nhan Chúa chúng con chỉ là khách lữ hành, kẻ tạm cư như cha ông chúng con hết thảy; ngày đời chúng con như chiếc bóng thoáng qua trên mặt đất, và không còn gì hy vọng. 16 Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, tất cả những gì chúng con thu góp đây để xây dựng ngôi nhà dâng kính danh thánh Chúa, đều bởi tay Chúa mà có, và tất cả là của Chúa. 17 Lạy Thiên Chúa của con, con biết Ngài dò thấu tâm can và yêu thích điều ngay chính, vì thế với tấm lòng thành con đã hân hoan dâng lên Chúa tất cả những lễ vật này, và con vui mừng thấy dân Chúa đang hiện diện nơi đây cũng hân hoan tự nguyện dâng tiến như vậy. 18 Lạy Chúa là Thiên Chúa của Abraham, Isaac và Israel tổ phụ chúng con, xin gìn giữ ý nguyện này trong lòng họ đến muôn đời, và nguyện cho lòng trí họ luôn trọn niềm tôn kính Chúa.
424. Hoặc:
Tin Mừng Chúa Giêsu kitô theo thánh Luca (Lc 24, 28-35)
24Vài người trong chúng tôi đi ra mộ và thấy mọi sự đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”.
25Bấy giờ Chúa Giêsu bảo họ: “Ôi kẻ không hiểu biết và lòng trí chậm tin vào các điều tiên tri đã nói! 26Nào Đức Kitô đã chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới vào trong vinh quang của Người sao”? 27Rồi bắt đầu từ Môisen và tất cả các tiên tri, Người giải thích cho họ những gì liên quan đến Người trong toàn bộ Thánh kinh.
28Khi gần đến làng họ định tới, Người làm như thể còn phải đi xa hơn nữa. 29Nhưng họ nài ép Người: “Xin ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn”. Vậy Người vào và ở lại với các ông. 30Đang khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra và trao cho họ. 31Mắt họ mở ra và họ nhận ra Người; nhưng Người biến mất. 32Họ nói với nhau: “Lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên trong chúng ta, khi trên đường đi Người đàm đạo và giải thích Thánh kinh cho chúng ta đó sao”?
33Ngay lúc ấy họ đứng dậy trở về Giêrusalem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn khác đang tụ họp. 34Những người này nói với hai ông: “Chúa đã sống lại thật, và đã hiện ra với Simon”. 35Còn hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và việc hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.
Hoặc
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (Ga 5, 1-15)
1Hôm đó là ngày lễ của người Do Thái, Chúa Giêsu lên Giêrusalem. 2Tại Giêrusalem gần Cửa Chiên, có một cái hồ, tiếng Do Thái gọi là Bếtsatha, hồ này có năm hành lang. 3Trong các hành lang đó, có nhiều người đau yếu, mù lòa, què quặt, bất toại nằm la liệt. (4)
5Ở đây, có một người đau yếu đã ba mươi tám năm. 6Khi Chúa Giêsu thấy người này nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: “Anh muốn được lành bệnh không?” 7Người bệnh đáp: “Thưa Ngài, không có ai đem tôi xuống hồ mỗi khi nước động; đang khi tôi tới, thì có người khác xuống trước tôi rồi.” 8Chúa Giêsu nói: “Hãy trỗi dậy vác chõng mà đi.” 9Tức khắc người ấy được lành bệnh, anh ta vác chõng và đi.
Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat. 10Vậy người Do Thái bảo người vừa được lành bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng.” 11Anh ta trả lời: “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: “Vác chõng mà đi.” 12Họ hỏi anh ta: “Ai là người đã bảo anh: “Vác chõng mà đi.” 13Nhưng người được chữa lành không biết người ấy là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh khỏi đám đông tụ tập nơi đó. 14Sau đấy, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước.” 15Người ấy đi báo cho người Do Thái biết rằng Chúa Giêsu đã chữa cho anh được lành bệnh.
Hoặc
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (Ga 9, 1-38)
1Khi ấy, trên đường đi Chúa Giêsu thấy một người mù từ thuở mới sinh. 2Các môn đệ hỏi Người: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội, người này hay cha mẹ của anh, khiến anh ta phải bị mù lòa từ khi mới sinh như vậy?” 3Chúa Giêsu trả lời: “Không phải anh ta cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh. 4Bao lâu còn ban ngày, chúng ta phải làm công việc của Đấng đã sai Thầy; đêm đến không ai có thể làm việc được nữa. 5Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là sự sáng thế gian.” 6Nói xong, Người nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn, rồi xoa bùn vào mắt người ấy 7và bảo: “Anh hãy đi đến hồ Silôe mà rửa!” - chữ Silôe có nghĩa là người được sai đến. Vậy anh ta ra đi và rửa, lúc trở lại thì nhìn thấy được. 8Láng giềng và những người trước kia đã từng thấy anh ta ăn xin đều nói: “Chẳng phải người này là người vẫn ngồi ăn xin sao?” 9Có người nói: “Chính anh ấy!” Người khác nói: “Không phải, nhưng là một người giống anh ta.” Còn anh ta thì nói: ‘Chính tôi đây.” 10Họ hỏi anh ta: “Vậy làm thế nào mà mắt anh mở ra được? 11Anh ta nói: “Người tên là Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: “Hãy đến Silôe mà rửa. Vậy tôi đi, tôi rửa và tôi thấy. 12Họ lại hỏi: “Ông ấy ở đâu?” Anh ta đáp: “Tôi không biết.”
13Người ta dẫn người trước kia bị mù đến với những người Pharisêu. 14Vì ngày Chúa Giêsu làm bùn và mở mắt cho anh ta lại là ngày Sabbat. 15Vậy đến lượt những người Pharisêu hỏi anh làm sao anh nhìn thấy? Anh đáp: “Người ấy đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi rửa và tôi thấy. 16Trong nhóm Pharisêu có người nói: “Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat.” Người khác lại nói: “Làm thế nào một người tội lỗi lại có thể làm được những dấu lạ như vậy?” Và giữa họ đã có sự chia rẽ. 17Vậy họ lại hỏi người mù lần nữa: “Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh ta đáp: “Người là một tiên tri.” 18Người Do Thái không muốn tin là anh đã mù và đã thấy nên đòi cha mẹ anh đến. 19Họ hỏi cha mẹ anh ta: “Người này có phải là con của ông bà mà ông bà đã bảo bị mù từ thuở mới sinh không? Làm thế nào mà bây giờ nó lại thấy?” 20Cha mẹ anh nói rằng: “Chúng tôi biết rằng đây chính là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ thuở mới sinh. 21Nhưng làm thế nào mà bây giờ nó thấy được thì chúng tôi không biết; hoặc có ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi cũng chẳng hay; các ông cứ hỏi nó, nó khôn lớn rồi, chính nó sẽ nói về mình.” 22Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do Thái; bởi người Do Thái đã quyết định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám tuyên xưng Chúa Giêsu là Đấng Kitô. 23Vì lẽ đó, cha mẹ anh đã nói: Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó.
24Một lần nữa họ lại gọi người trước kia bị mù đến và bảo: “Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết ông đó là một người tội lỗi.” 25Anh ta trả lời: “Ông ta có phải là người tội lỗi hay không tôi không biết; tôi chỉ biết một điều là trước đây tôi bị mù và bây giờ tôi thấy được.” 26Họ hỏi anh ta: “Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế nào?” 27Anh trả lời: “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe, tại sao các ông còn muốn nghe lần nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ của người ấy chăng?” 28Họ liền mắng nhiếc anh ta và bảo: “Có mày mới là môn đệ của ông ta, còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của Môsê. 29Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn ông đó, chúng ta không biết bởi đâu mà đến.” 30Anh đáp: “Điều này kể cũng lạ thật, các ông không biết người đó bởi đâu mà đến, thế mà người đó đã mở mắt cho tôi! 31Chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những người tội lỗi, nhưng nếu ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Ngài, thì người đó mới được Chúa nhậm lời. 32Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ thuở mới sinh; 33nếu người đó không bởi Thiên Chúa mà đến thì đã không thể làm được gì.” 34Họ bảo anh ta: “Toàn thân mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta sao?” Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
35Chúa Giêsu nghe nói họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: “Anh có tin vào Con Người không?” 36Anh trả lời: “Thưa Ngài, nhưng Con Người là ai để tôi tin?” 37Chúa Giêsu nói: “Anh đã thấy Người và đó chính là người đang nói với anh.” 38Anh ta liền nói: “Thưa Ngài, tôi tin.” Và anh sấp mình bái lạy Người.
Hoặc
Bài trích sách Công vụ tông đồ (Cv 8, 26-35)
26Trong những ngày ấy, thiên thần của Chúa nói cùng ông Philipphê rằng: “Hãy trỗi dậy, đi về phía nam, theo con đường từ Giêrusalem xuống Gaza. Đường ấy vắng vẻ”. 27Ông lập tức trỗi dậy lên đường. Và này có một thái giám xứ Êthiôpia, làm quan cao cấp trong triều của Canđacia, nữ hoàng xứ Êthiôpia với chức vụ quản trị ngân khố của nữ hoàng, ông đã đến hành hương tại Giêrusalem và đang trên đường trở về. 28Ông ngồi trên xe, đọc sách tiên tri Isaia. 29Thánh Thần bảo ông Philipphê: “Hãy tiến nhanh bắt kịp xe kia”. 30Ông Philipphê chạy tới, nghe vị thái giám đọc sách tiên tri Isaia, liền hỏi: “Ngài có hiểu điều mình đọc không?” Ông ấy trả lời: 31”Làm sao tôi hiểu được, nếu không ai chỉ giáo cho tôi”. Ông liền mời ông Philipphê lên xe ngồi với mình.
32Đoạn Thánh kinh ông đang đọc như sau: “Như con chiên bị đem đi làm thịt, như chiên con câm nín trước kẻ xén lông, cũng thế Người không mở miệng. 33Vì sa cơ thất thế, Người bị tước hết quyền lợi. Ai sẽ nhắc đến dòng dõi của Người? Vì sự sống của Người bị khử trừ khỏi mặt đất”.
34Viên thái giám ngỏ lời với ông Philipphê: “Tôi xin hỏi ông: vị tiên tri nói về ai vậy? Về chính mình hay về người nào khác?” 35Bấy giờ ông Philipphê lên tiếng; ông đi từ bản văn Thánh kinh ấy mà loan báo cho vị thái giám Tin Mừng của Chúa Giêsu.
Hoặc
Bài trích thư gởi tín hữu Do Thái (Dt 13, 12-21)
12 Chúa Giêsu đã chịu khổ hình ngoài cổng thành, để dùng máu Người thánh hóa toàn dân. 13 Vì thế, ta hãy ra khỏi trại mà đến với Người, mang lấy tủi nhục của Người. 14 Trên đời này chúng ta không có một thành trì vĩnh cửu, nhưng luôn kiếm tìm một thành trì tương lai.
15Nhờ Chúa Giêsu, chúng ta hãy luôn luôn hiến dâng lên Thiên Chúa của lễ ngợi khen, tức là hoa quả của môi miệng tuyên xưng danh Ngài. 16Anh em đừng quên việc từ thiện và tương tế, vì Thiên Chúa hài lòng về những của lễ như thế.
17Anh em hãy vâng lời và tùng phục các vị lãnh đạo anh em, vì chính họ canh giữ linh hồn anh em, như những người sẽ phải trả lẽ, để họ hân hoan thi hành việc đó mà không phàn nàn, vì điều đó không có lợi gì cho anh em.
18 Hãy cầu nguyện cho chúng tôi; chúng tôi tin rằng chúng tôi có lương tâm tốt lành, trong mọi sự chúng tôi muốn sống lương thiện. 19 Vậy, tôi khẩn cầu anh em hãy làm như thế, để tôi sớm được về với anh em.
20Thiên Chúa bình an, Đấng đã đem ra khỏi cõi chết Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, là vị Mục tử cao cả của đàn chiên nhờ máu giao ước vĩnh cửu, 21xin Ngài ban cho anh em mọi điều tốt lành để anh em thi hành thánh ý Ngài, khi Ngài thực hiện nơi chúng ta điều đẹp lòng Ngài nhờ Chúa Giêsu Kitô. Vinh quang cho Người đến muôn đời. Amen.
425. Tùy nghi có thể đọc hoặc hát một thánh vịnh đáp ca hoặc một ca khúc nào khác thích hợp.
Thánh vịnh đáp ca
Tv 83 (84), 3. 4. 5-6. 7-8 ( Đ. 2)
Hồn con mòn mỏi khát khao vào tiền đình nhà Chúa.
Cả cõi lòng và thân xác con reo mừng
trong Thiên Chúa hằng sống. Đ.
4 Ngay chim sẻ còn kiếm được nhà,
và chim én tìm ra tổ ấm đặt con:
Đó là bàn thờ Chúa, lạy Chúa các đạo binh,
là vua và là Thiên Chúa của con.
5 Phúc cho những ai ở trong nhà Chúa,
họ sẽ ca ngợi Chúa đến muôn đời.
6 Phúc cho người tựa nương vào Chúa,
canh cánh bên lòng ước vọng hành hương.
8 Càng tiến lên họ càng thêm mạnh sức.
Tv 121 (122), 1-2. 4-5. 6-7. 8-9 (Đ. 1)
Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.
1 Tôi vui mừng biết bao khi nghe nói:
“Ta cùng trẩy lên đền thánh Chúa”.
2 Giờ đây, hỡi Giêrusalem
chân ta dừng bước nơi cửa thành ngươi. Đ.
4 Từng chi tộc, chi tộc của Chúa,
theo luật Israel, đều tiến về đây
để xưng tụng danh Chúa.
5 Vì nơi đây đặt ngai tòa xét xử,
ngai tòa của nhà Đavid. Đ.
6 Hãy cầu bình an cho Giêrusalem:
chúc những ai yêu mến thành được yên vui,
7 tường lũy được thái bình,
tháp đài được yên ổn. Đ.
8 Vì anh em và thân bằng quyến thuộc,
tôi nói rằng: “Chúc thành thánh an bình”.
9 Vì nhà Chúa, Thiên Chúa chúng ta,
tôi ước mong thành đô luôn hạnh phúc.
426. Chủ sự có thể tùy nghi vắn tắt nói với những người hiện diện, giải thích bài Kinh Thánh để họ hiểu được ý nghĩa của việc cử hành theo đức tin.
Lời cầu
427. Tiếp theo là lời nguyện chung. Từ những lời chuyển cầu đề nghị dưới đây, chủ sự có thể chọn những lời cầu xem ra thích hợp hơn hoặc thêm vào những lời cầu khác liên hệ tới hoàn cảnh đặc biệt của những người hành hương hoặc của sự việc.
Chúng ta hãy khẩn khoản nài xin Chúa là Chúa trời đất,
Đấng đã muốn cho nhân tính của Đức Kitô có trọn vẹn thần tính, và nguyện rằng:
Lạy Chúa, từ đền thánh Chúa xin nhìn đến và chúc lành cho dân Chúa.
Lạy Cha chí thánh, Cha đã muốn dùng cuộc xuất hành vượt qua để hình dung cách mầu nhiệm cho dân Cha thấy trước con đường cứu độ phải đi, xin ban ơn để khi dấn bước trên những nẻo đường đời, chúng con biết mở rộng cõi lòng và tự nguyện đi theo Cha. Đ. Lạy Chúa, từ đền thánh Chúa…
Cha đã đặt Giáo Hội như một đền thánh nơi trần gian để nên ánh sáng đích thực chiếu soi mọi người, xin làm cho nhiều dân tộc ở khắp nơi tìm về với Hội Thánh và bước đi trên những nẻo đường của Cha. Đ. Lạy Chúa, từ đền…
Là Thiên Chúa, Cha đã quả quyết rằng không thành đô nào nơi trần gian có thể tồn tại, xin cho chúng con biết tin tưởng tìm kiếm thành đô thiên quốc. Đ. Lạy Chúa, từ đền thánh Chúa…
Cha đã dạy phải nhận ra sự hiện diện của Cha trên mọi nẻo đường đời, xin cho chúng con được Con Cha làm bạn đồng hành lúc đi đường, và là vị đồng bàn khi bẻ bánh. Đ. Lạy Chúa, từ đền thánh Chúa…
Lời nguyện chúc lành
428. Bấy giờ chủ sự dang tay và đọc tiếp:
Chúc tụng Thiên Chúa là Cha Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con,
từ mọi dân tộc, Chúa đã chọn cho Chúa một dân
biết tôn kính Chúa và thực thi những việc tốt lành:
Chính Chúa đã ban thần khí
đánh động tâm hồn những người anh chị em này
để họ trung thành gắn bó với Chúa
và mau mắn phụng thờ Chúa hơn;
chúng con nài xin Chúa đoái thương
tràn đổ phúc lành xuống trên họ,
để khi vui mừng trở về nhà,
họ biết dùng lời nói mà ca ngợi
và dùng việc làm mà công bố cho mọi người
những kỳ công của Chúa.
Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. Đ. Amen.
Kết thúc nghi thức
429. Bấy giờ chủ sự kết thúc nghi thức và đọc:
Xin Thiên Chúa là Chúa trời đất,
Đấng đã thương hiện diện với anh chị em
trong cuộc hành hương này,
luôn che chở gìn giữ anh chị em. Đ. Amen.
Xin Thiên Chúa là Đấng đã làm cho con cái Ngài
đang bị phân tán được đoàn tụ trong Đức Kitô Giêsu,
cũng làm cho anh chị em
được nên một lòng một ý với nhau trong Người. Đ. Amen.
Xin Thiên Chúa là Đấng đã đoái thương gợi lên nơi anh chị em
ý muốn hành hương và giúp anh chị em thực hiện ý muốn đó
để làm đẹp lòng Ngài,
ban phúc lành củng cố lòng đạo đức của anh chị em. Đ. Amen.
430. Nên kết thúc bằng một bài hát thích hợp.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn