Tham vọng là một sức mạnh. Nếu bạn không tin, hãy để tôi nói cho bạn một cách khác: Chúng ta phải sử dụng tham vọng của mình để gia tăng không phải của cải mà là bản thân của chúng ta. Điều đó không dễ hiểu lắm đâu, nhưng hãy kiên trì rồi bạn sẽ thấy ý tôi muốn nói.
Mấy ngày nay, thấy trên các trang mạng và nhất là youtube đăng tải những bài biết, những clip với những tựa đề giật tít. Dĩ nhiên là chả bao giờ vào xem vì chỉ nhìn cái tiêu đề thôi là đủ hiểu.
Những ngày cuối năm, dường như thời gian trôi nhanh hơn bình thường khi một vòng tuần hoàn của trái đất sắp khép lại. Những hối hả, lo toan của cuộc sống đời thường nhanh chóng lấp đầy quỹ thời gian của mỗi người.
Trong 12 con giáp, trâu là con vật gần gũi nhất với người nông dân, trở thành một biểu tượng của nền văn minh nông nghiệp lúa nước. Trâu đã đi vào đời sống của người nông dân Việt Nam một cách tự nhiên, đa dạng và phong phú. Nó không chỉ hiện hữu trong đời sống thường nhật mà còn đi vào đời sống tâm linh, đi vào lời ăn tiếng nói của nhân dân ta.
Chúng ta có thể bị cám dỗ coi Kinh thánh như một cuốn sách ghi chép những chuyện gia đình. Chúng ta có thể kể lại những câu chuyện trong đó và nhận thức đầy đủ hơn về cha ông chúng ta là ai và bản thân chúng ta là ai trong tư cách là người thừa kế của các ngài. Điều này khá đúng, khi cầu nguyện bằng các câu chuyện của các vị tiên tri và tông đồ, chúng ta thấy các biểu tượng của sự thánh thiện và bắt gặp những lời mời gọi tiến đến hạnh phúc và sự thánh thiện trong cuộc sống của chính mình.
Phương Tây không cần phải đợi các kỹ thuật Thiền định mới học được cách hiểu và kiềm chế cơn giận. Seneca, Aristotle, Plutarch, Cicero, Thánh Augustinô, St. Tôma Aquinô, Montaigne… tất cả các vị đều thảo luận, tranh luận và căm ghét thứ cảm xúc tức giận cũng nhiều như khi họ bênh vực nó.
Trong cuộc sống hàng ngày, khi nói một vấn đề nào đó cho người khác nhiều lần mà họ không thể tiếp thu thì người ta thường hay than rằng: “Đúng là đàn gảy tai trâu!” Chúng ta thường cho rằng câu thành ngữ chỉ nhắm đến khả năng tiếp thu của người nghe, nhưng kỳ thực nó cũng nhắm đến trí tuệ của người nói.
Nếu gã nhớ không lầm, thì hình như Nguyễn Văn Vĩnh có viết trên “Đông Dương Tạp Chí” như sau:
Con trâu từ xa xưa đã được người Việt thuần hóa và nó không chỉ là tài sản quan trọng của người nông dân, nó còn đi vào các câu ca dao, thành ngữ, các truyền thuyết...
Ai ai cũng biết rằng muốn nhập tịch vào một quốc gia nào đó thì điều kiện đầu tiên đó chính là chiếc visa. Kèm theo chiếc visa nhập cảnh đó là đủ thứ trang bị cá nhân và điều không thể thiếu đó là tiền.
“Linh mục giáo phận là người được sai đi như các tông đồ được Chúa sai đi. Linh mục giáo phận được sai đến với những cộng đoàn Dân Chúa để phục vụ Dân Chúa”.
Nhà thờ Hạnh Thông Tây (quận Gò Vấp) do ông Lê Phát An, cậu ruột của Nam Phương hoàng hậu xây dựng, bên trong đặt mộ của vợ chồng ông.
Người ta vẫn hay nói “đốt đuốc” đi tìm hạnh phúc. Trong khi hạnh phúc thường đến từ những điều đời thường nhất.
Nhà thờ Đa Minh Ba Chuông được xây dựng theo phong cách Á Đông mang đậm nét văn hóa Việt. Kiến trúc Nhà thờ vừa mang dáng dấp của một ngôi đình của làng xã Việt Nam: hình vuông, mái cong; vừa xây theo lối kiến trúc hiện đại: bê tông cốt sắt, tường gạch ốp đá. Nhà thờ vì thế trở nên nguy nga, tráng lệ, nhưng lại rất thanh thoát, nhẹ nhàng.
Một lần tôi đến khám bệnh tại Viện Y Học Dân Tộc, bác sĩ Lê Thúy Tươi biết tôi là một Linh Mục DCCT, sau khi khám về Tim Mạch cho tôi xong, bà cười cười đố tôi: “Linh Mục có biết có một nơi rất tốt để Linh Mục tập thể dục mỗi ngày không ?” Tôi còn đang ngẩn ra không trả lời được, thì bà bảo: “Ồ, Linh Mục không biết mình lại có cả một cái sân rất rộng, rất đẹp, rất mát và rất thiêng liêng nữa, để mỗi ngày có thể đi bách bộ giảm cân, điều hòa khí lực, đó chính là… sân Nhà Thờ Kỳ Đồng của Linh Mục đấy !”
Thường chúng ta băn khoăn giằng co cầu nguyện và hoạt động cũng như hoạt động và cầu nguyện. Chúng ta muốn dành cho Chúa, dâng cho Chúa trót cả cuộc đời. Chúng ta bị tràn ngập bởi trăm công nghìn việc lo lắng để làm sao tròn vẹn bổn phận của một Kitô hữu.
Khu vực nghĩa trang thuộc giáo xứ Tây Hải, đi vào hẻm phía sau nhà thờ, anh chị em sẽ thấy một khu vực nghĩa trang thật thanh bình như một công viên nghỉ mát giữa trưa hè nắng gắt nơi thành phố Biên Hòa
Khởi đi từ ý tưởng trong buổi tĩnh tâm nhân dịp mừng Sinh Nhật, với tất cả tâm tình, Cha Linh Hướng và Câu lạc bộ Lửa Hồng nói với nhau : "Tại sao mình không làm một đêm để cùng ngồi bên nhau, suy nghĩ và cầu nguyện". Từ ý tưởng tốt lành ấy, đêm hôm nay (thứ Tư, 15.7.2020) được thực hiện như tâm nguyện.
Lễ hội dâng hoa Đức Mẹ đã và mãi mãi sẽ là một phần trong di sản văn hóa nghệ thuật của nhà Đạo. Việc đi tìm và giới thiệu lại Lễ hội dâng hoa trong tình hình công nghiệp, hiện đại hóa ngày nay xem ra có vẻ đi ngược dòng.
Có sự cắt tỉa nào mà không ray rứt, có cuộc sinh nở nào mà không thương tổn?